Vào một đêm thứ Ba êm đềm, "Bệnh nhân A" cảm thấy mệt mỏi và quyết định đến giờ đi ngủ. Bệnh nhân nam 49 tuổi, khỏe mạnh và không cảm thấy gì bất thường hay khác thường trong buổi tối này. Lúc 1:50 sáng, anh thức dậy và cố gắng đứng dậy khỏi giường nhưng ngay lập tức ngã xuống đất. May thay, mẹ anh sống cùng nhà nghe thấy tiếng đập mạnh trên mặt đất. Bà chạy sang phòng anh thì thấy anh chật vật đứng dậy. Bà ngay lập tức gọi các dịch vụ cấp cứu và yêu cầu xe cứu thương đến.
Chúng tôi (nhóm cứu thương) đã đến căn hộ của "bệnh nhân A" lúc 2:11 sáng và phát hiện ra anh ta nằm ở phòng khách. Vài tuần trở lại đây, quy trình chuẩn cần tuân thủ là đưa bệnh nhân ra khỏi nhà, ổn định và sau đó chuyển bệnh nhân đến bệnh viện gần nhất. Sau khi tham dự các hội thảo trực tiến gần đây, chúng tôi có thể nhận biết rằng bệnh nhân có dấu hiệu đột quỵ và do đó sẽ không cứu sống được bệnh nhân nếu tuân theo quy trình chuẩn.
Say mê và hào hứng đưa kiến thức mới học được thực hành, chúng tôi biết rằng mình phải chấp nhận thử thách và hành động nhanh chóng, vì não của bệnh nhân đang chết dần. Chúng tôi ngay lập tức bắt đầu tiến hành các kiểm tra triệu chứng cơ bản theo FAST PLUS (thẻ đột quỵ) mà chúng tôi đã được dạy để sử dụng. Thẻ đột quỵ giúp chúng tôi xác nhận các triệu chứng của đột quỵ, thu thập một số thông tin chính mà nhóm điều trị sẽ cần. Thẻ cũng hướng dẫn chúng tôi xác định nơi đưa bệnh nhân đến dựa trên mức độ nghiêm trọng của tình trạng đột quỵ. Sau khi tiến hành kiểm tra, chúng tôi xác định bệnh viện nào thích hợp nhất có thể điều trị loại đột quỵ này và gọi đến Trung tâm Toàn diện để xác nhận việc tiếp nhận bệnh nhân đột quỵ.
Tới 2:39 sáng, xe cứu thương đã đến khoa cấp cứu của bệnh viện, và bác sĩ đột quỵ đến từ bệnh viện Khoa ở Ostrava đã sẵn sàng tiếp nhận bệnh nhân. Vào lúc 2:40 sáng, nhóm đột quỵ đã chuyển thẳng bệnh nhân đến phòng chụp CT và bắt đầu quá trình điều trị cho bệnh nhân đột quỵ.
Nếu không có các buổi đào tạo hội thảo trực tuyến, có lẽ chúng tôi sẽ không thể thực hiện các thay đổi tuy nhỏ trong quy trình nhưng có khả năng dẫn đến một tác động lớn đến kết quả của bệnh nhân. Chúng tôi nhận ra và hiểu rằng rất nhiều việc trước đây có thể đã được thực hiện không chính xác. Chúng tôi có thể đã bỏ lỡ các dấu hiệu đột quỵ, chúng tôi có thể đã đưa bệnh nhân đến sai bệnh viện dẫn đến việc bệnh nhân không được điều trị, hoặc chúng tôi có thể đến đúng bệnh viện nhưng không thông báo cho họ rằng chúng tôi đang trên đường, gây ra sự chậm trễ rất lớn trong việc điều trị của bệnh nhân, nhưng lần này thì không.
Các hội thảo giáo dục trực tuyến mà chúng tôi tham dự là một phần của một loạt các hội thảo trực tuyến do Tiến sĩ Bar, Tiến sĩ Václavík, Tiến sĩ Holeš và Thạc sĩ Jaššo phối hợp với Sáng Kiến Angels thực hiện. Chương trình có tên gọi là Mô hình Ostrava, với sự khởi đầu hết sức khó khăn, nhưng với nỗ lực kết hợp của chuyên viên tư vấn chương trình Angels tại Cộng hòa Séc Jarmila Lakoma và các chuyên gia, hội thảo trực tuyến đã được ra mắt thành công vào tháng 2 năm 2017. Kể từ đó, nó đã nhận được phản hồi đáng kể cả từ các bác sĩ, những người được kết nối với mạng lưới điều trị đột quỵ ở Cộng hòa Séc, cũng như từ các nhóm dịch vụ cấp cứu là những người đã tìm thấy giá trị lớn trong chương trình. Hội thảo trực tuyến cho phép các nhóm dịch vụ cấp cứu có cơ hội tham gia thảo luận tương tác với các nhà thần kinh học, đặt câu hỏi và hiểu rõ hơn về những điều họ không chắc chắn cũng như thảo luận về các ca thực tế và khó mà họ gặp phải trong lĩnh vực này.
Qua các phiên hội thảo giáo dục chuyên môn trực tuyến này, chúng tôi có thể trao quyền cho các nhóm dịch vụ cấp cứu và chứng minh cho họ thấy họ là phần không thể thiếu trong quá trình điều trị bệnh nhân đột quỵ. Bằng cách này, chúng tôi tiếp thêm cho họ động lực và khuyến khích họ tập trung sâu vào chuyên môn và tạo sự khác biệt.
Chúng tôi cũng đã thực hiện một vòng lặp phản hồi, trong đó các giám đốc của các dịch vụ EMS và các bệnh viện có một địa chỉ email dành riêng để báo cáo các trường hợp tốt và xấu mà họ đã xử lý. Thông qua kênh này, các báo cáo đã nhận trước đây sẽ có các bản cập nhật, ví dụ khi các phác đồ đã thỏa thuận được tuân thủ, như trường hợp của Bệnh nhân A, hoặc khi một bệnh viện trong mạng lưới từ chối nhận bệnh nhân đột quỵ vì một số lý do. Việc này mang lại các phản hồi quý báu và được sử dụng để cải thiện mạng lưới.
Việc đào tạo qua hội thảo trực tuyến cùng với các phản hồi cởi mở và trung thực đang cách mạng hóa mạng lưới điều trị đột quỵ trước viện và trong bệnh viện của chúng tôi. Đây là động lực mỗi ngày để tôi đi làm và tạo sự khác biệt. Tôi thực sự tin rằng chúng tôi đã cho bệnh nhân cơ hội sống tốt hơn.
Tác giả: Petr Jaššo, who was one of the team members that assisted Patient A.